Nam siɴh 2k9 ở Hà Nội trượt NV1 có dòɴg chia sẻ khiến ɴhiều ɴgười bật khóc: “Từ lúc thi trượt, bố mẹ chẳɴg ɴhìɴ con lấy một lầɴ.

“Mọi ɴgười ơi, coɴ trượt ɴv1 rồi ạ”.

Năm nay con đặt nv1 là Yên Hoà, coɴ thiếu 0.25 điểm để đỗ vào ngôi trường con ao ước bấy lâu. Mỗi chiều đi học về con luôn ghé qua trường, thầm mong một ngày sẽ trở thành học sinh của ngôi trường ấy.


Con là một học sinh khá giỏi, điểm luôn đứng nhất nhì lớp. Vậy nên khi biết con trượt Yên Hoà, cả thầy cô lẫn bạn bè đều rất s ố c và tiếc nuối.
Con cố tỏ ra rằng mình ổn nhưng con rất buồn, nghĩ rằng “giá như mình cẩn thận hơn một chút…”. Chỉ 0.25 điểm thôi nhưng dường như cả thế giới trước mắt con như sụp đổ. Con biết con là con một, nên bố mẹ kì vọng ở con rất nhiều.

Từ khi biết điểm, không khí trong gia đình con chùng xuống. Thầy cô và bạn bè động viên con, mong con học tốt ở nv2. Nhưng bố mẹ con thì khác, họ chẳng nhìn con lấy một lần. Bố mẹ con cho rằng con là một đứa trẻ th ất b ại, chỉ mỗi việc ăn học cũng chẳng xong, rất tốn t i ền của bố mẹ, chẳng thà về quê cho lành.

Con chỉ biết lặng nghe và c ắ n r ứ t trong lòng. Con thậm chí chẳng nhận được một lời khen hay khích lệ từ họ – trong khi bố mẹ là người con yêu thương và tin tưởng nhất.
Con vẫn cảm thấy sụp đổ, nghi ngờ khả năng của bản thân. Con vẫn muốn được học tập, được giao lưu với bạn bè, còn bao nhiêu thứ con muốn trải nghiệm 3 năm tới. Nhưng bố cương quyết rằng con không có khả năng học tập, chỉ xứng hạng trường b é t, không nên phí ti-ề n bố mẹ.
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe con ạ!”

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *